Bác Hồ tặng quà cho các cụ già dân tộc thiểu số sống gần khu mỏ Apatit, Lào Cai (năm 1958). Ảnh tư liệu
Chủ tịch Hồ Chí Minh – Bác Hồ kính yêu – là một vĩ nhân. Điều này là hiển nhiên. Không chỉ nhân dân ta, bạn bè ta, nhân dân thế giới mà ngay cả kẻ thù của ta cũng phải kính nể. Đây là điều không dễ dàng đối với nhiều nhà lãnh đạo trên thế giới khi các hệ tư tưởng vẫn còn nhiều khác biệt. Chính một học giả người Mỹ – ông Archer – đã viết về Hồ Chí Minh: “Cộng sản hay không, ông Hồ Chí Minh cũng sẽ đi vào lịch sử với tư cách là một người Việt Nam yêu nước vĩ đại, một trong những gương mặt phi thường nhất thế giới. trong thế kỷ này”.
Cũng tại Mỹ, một phu xe đến từ thành phố New York đã thẳng thắn nói: “Hồ Chí Minh là một lãnh tụ vĩ đại. Một lãnh tụ với phẩm chất chỉ xuất hiện một lần trong thế kỷ”. Tờ Forward của Sri Lanka khẳng định: “Hồ Chí Minh đã làm nên lịch sử hiện đại và là một trong những nhân vật cao quý và được kính trọng nhất của thời đại chúng ta.” p>
Hãy kể cho tôi nghe tất cả về sự vĩ đại của bạn, về con người của bạn, về tình yêu lớn lao của bạn dành cho nhân dân – những người mà bạn đã đề cập trong Tuyên ngôn Độc lập ngày 2 tháng 9 năm 1945. Độc lập của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ năm 1776: “Tất cả nam giới đều có quyền bình đẳng. Họ được người sáng tạo ban cho một số quyền bất khả xâm phạm; trong đó có quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”, và “Quyền con người và Quyền công dân “Tuyên ngôn về quyền 1791:” Tất cả mọi người sinh ra đều được tự do và bình đẳng về quyền, và phải được tự do mãi mãi và có quyền bình đẳng “.
“Mục đích của cuộc cách mạng của chúng ta là gì? Đó là giải phóng đất nước, làm cho nhân dân ấm no, hạnh phúc, cho con cháu chúng ta được ăn no, mặc ấm và được đến trường …” – Hiệu trưởng He Zhiming.
Hăng hái vì tự do, bình đẳng và quyền mưu cầu hạnh phúc của nhân dân, Người ra đi tìm đường cứu nước, chống chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Chỉ có giải phóng các dân tộc, giải phóng khỏi áp bức, và trả lại quyền lực cho nhân dân, mới thực sự mang lại bình đẳng và tự do. Đây là minh chứng cho lòng nhân đạo cao cả, tình yêu thương vô bờ bến. Trên thế giới hiếm có nhà cách mạng nào như anh mà lại trải qua chặng đường cứu nước lâu dài, gian khổ, thử thách. Trong phần lớn cuộc đời của mình, ông đã vượt qua 3 đại dương, đến thăm 4 châu lục, 28 quốc gia và đi khoảng 20.000 km. Chính hành trình đầy thông tin đó đã thôi thúc anh theo đuổi hạnh phúc của mọi người.
Kết thúc Đại hội đầu năm mới (17/8/1945), Bác nói với tất cả các đại biểu khi tiếp đoàn đại biểu xã Mới gồm nhiều người, trong đó có em bé mặc váy đi theo mẹ. Chiếc áo khoe bụng: “Chúng tôi Ủy ban giải phóng dân tộc và tất cả các vị đại biểu cách mạng, nhớ lấy lời thề, trông nom đứa bé này… Anh em phải chăn bò, chặt củi, gánh nước, khoe cái bụng nhợt nhạt mà không. áo sơ mi, cách mạng của ta là để làm gì? Giải phóng đất nước, giữ ấm no hạnh phúc cho muôn đời con cháu chúng ta như thế này được ăn no, mặc ấm, cắp sách đến trường … “Những lời trăn trối mỏi mòn. và bị gián đoạn trong nhiều giờ sau một trận ốm dài. Tất cả các đại biểu đều im lặng trước nhận xét thảm hại của ông. Nhiều người không khỏi rơi nước mắt.
Chúng ta đều biết, ngay sau ngày Độc lập (2-9-1945), Bác gọi chính phủ họp với nhiệm vụ khẩn cấp. Nhiệm vụ đầu tiên không phải là tổ chức công việc, “kỹ thuật hành chính,” như một số dân biểu suy đoán, mà là chống nạn đói. Chăm lo cho người dân là ưu tiên số một. Là người đã khuyên chính phủ phát động chiến dịch tăng gia sản xuất. Trong lúc chờ thu hoạch, một cuộc quyên góp đã được tổ chức: “Cứ 10 ngày, đồng bào ta nhịn ăn một bữa. Số gạo dành dụm được sẽ được gom lại và phân phát cho người nghèo”.
Bức thư anh gửi đến đồng bào cả nước đã khiến hàng triệu người xúc động: “Khi nâng bát cơm lên ăn, tưởng đói mà không khỏi xúc động. Vậy tôi xin đề nghị với đồng bào trên đất nước và tôi để thực hành trước. Tôi ăn chay 10 ngày một lần, 3 bữa một tháng. Lấy gạo đó (bơ mỗi bữa) để cứu người nghèo. “Bạn nói là làm. Bữa nào nhịn ăn đúng ngày nhưng phải no mới tiếp khách, nhịn bữa sau. Hiệp thông với đồng bào cùng khổ là nhân đức của con người. Nhà thơ Cuba p.rodrighet giải thích điều đó khá đúng trong một bài thơ về chú của mình:
Vì bạn đã từng đói
Vì anh ấy chết vì đói khủng khiếp 2 triệu lần 45
Bởi vì bạn đã mặc tất cả những mảnh vải vụn vào
Đi bộ bằng chân trần với mọi người đi chân trần trên đất nước
Vì bạn đã lấp đầy sự xấu hổ của mọi người …
Người khẳng định: “Nước độc lập mà dân không hưởng tự do hạnh phúc thì độc lập cũng vô nghĩa”. Ông có một thái độ nghiêm khắc và khoan dung ngay cả đối với những người lính thuộc địa. Trong thư gửi đồng bào miền Nam, Người viết: “Đối với những người Pháp bị bắt trong thời chiến, chúng ta phải cẩn thận, nhưng phải khoan hồng, và chúng ta sẽ làm cho thế giới, trước hết là cho nhân dân các luật pháp, hãy biết rằng chúng ta là Ánh sáng của công lý.
Tôi đã đến gặp một số tù binh Pháp trong Trận chiến Biên giới năm 1950. Tôi thấy một người đàn ông rùng mình vì lạnh và cởi áo khoác cho anh ta. Người tù đã choáng ngợp và xúc động trước hành động này. Có lẽ trước khi trở lại Pháp, anh không biết rằng ông già ốm yếu ấy chính là Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Cả đời ông chỉ quan tâm đến đất nước và nhân dân, không dành cho mình bất cứ đặc quyền, đặc lợi nào. Cũng vì lẽ đó, Người căn dặn cán bộ, đảng viên: “Việc gì có lợi cho dân thì phải làm hết sức mình, việc gì hại dân thì phải hết sức tránh. “Nên nhớ dân là chủ. Dân như nước, ta như cá. Dân mạnh đến mấy cũng phải làm cho dân yêu …” Tâm nguyện cuối cùng của Người là: “Nước ta hoàn toàn độc lập. Khi ta dân chúng được thành lập, nhân dân của chúng tôi được hoàn toàn tự do và tất cả mọi người trong nước đều có cơm ăn, áo mặc, nhà ở và học hành. ”
Anh dành tất cả tình yêu thương của mình cho tất cả mọi người – từ trẻ em đến người già, từ vùng cao đến miền xuôi, từ đồng hương đến người nghèo trên thế giới. Điều này lý giải vì sao Người không chỉ trong lòng nhân dân ta, mà còn trong lòng nhân loại, một nhà văn hóa kiệt xuất “Hồ Chí Minh, tên Người là thơ”. Một nhà thơ nước ngoài đã viết.
Bác thân yêu của cháu như mặt trời và không khí, luôn đồng hành cùng sông núi quê hương …
Dao Yiming