Bộ phim ngắn, chưa đầy 12 phút nhưng đưa khán giả đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ tình tiết kịch tính, gây phẫn nộ cho đến nhận ra thông điệp đằng sau tác phẩm Shock.
Xe buýt 44 đầy hành khách trên đường. Tài xế là một nữ tài xế xinh đẹp, tóc buộc quá thấp, khoác lên mình chiếc áo khoác đỏ càng khiến cô thêm phần nổi bật.
Giữa đường, một nam thanh niên thư sinh vẫy tay, nữ tài xế mở cửa nhẹ nhàng mời lên. Đi được một đoạn, chiếc xe dừng lại đón khách, trớ trêu thay, hóa ra lại là hai tên côn đồ.
Những kẻ côn đồ, được trang bị vũ khí, đã lấy hết tiền của hành khách. Từ già, trẻ, gái, trai … Ai cũng không dám im lặng, mặc cho bọn cướp lộng hành. Trước khi bỏ đi, họ còn kéo lê tài xế. Mặc cho cô gái trẻ la hét, vùng vẫy và kêu cứu nhưng hành khách trên xe vẫn vờ như không nhìn thấy. Chỉ có anh chàng thư sinh đang đuổi theo hai tên cướp, nhưng đã quá muộn, một mình anh ta làm sao chống lại tên bạo chúa?
Vào ban ngày, kẻ dẫn đầu, đắc thắng chơi một trò chơi đồi trụy, sau đó bỏ chạy với chiếc ví trên tay. Nữ tài xế trở lại trong bộ quần áo xộc xệch, vén lại bộ quần áo rách rưới, vội lau nước mắt hối hận rồi nhìn hành khách vẫn ngồi giả vờ như không quen biết.
“Này, thưa cô, cô có sao không? Tôi xin lỗi …” – cậu học sinh mặt mày thâm tím chuẩn bị bước lên xe.
“Xuống đi! Tôi đã bảo cô xuống ngay!” – cô gái gầm lên.
“Tại sao? Nhưng, ta là người duy nhất muốn cứu ngươi sao?” – Người thanh niên nghi ngờ hỏi, câu trả lời chỉ là thờ ơ, và một cánh cửa đóng sầm lại trước mặt.
Xe lại chạy trên đường cao tốc. Chàng sinh viên bị lạc trên con đường quyến rũ và rất may mắn khi một chiếc xe jeep đã chở anh ta đi cùng. Cuối cùng, chiếc xe Jeep cũng dừng lại khi chứng kiến hậu quả của một vụ tai nạn thảm khốc xảy ra cách đây không lâu. “Đúng, đó là xe buýt số 44, nữ tài xế và tất cả hành khách trên xe đã chết”, cảnh sát cho biết qua điện thoại. Chàng trai sững sờ một lúc rồi khẽ mỉm cười …
*** Trên đây là phim ngắn “Xe buýt số 44” của hãng phim colordance đã đoạt giải tại liên hoan phim quốc tế. Tác phẩm dựa trên một câu chuyện nổi tiếng được lưu truyền trên Internet, và một số tình tiết đã được sửa đổi so với cốt truyện gốc.
Phim ngắn chưa đầy 12 phút nhưng để lại cho khán giả hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ tình tiết gay cấn, tức giận, bàng hoàng khi nhận ra thông điệp. Thông điệp đằng sau tác phẩm này. Như Napoleon Bonaparte đã nói: “Xã hội không phải rắc rối vì tội ác của kẻ xấu, mà vì sự im lặng của người tốt”, hay như Martin Luther King đã từng nói: “Trên thế giới này, tôi không chỉ vì chúng ta mà cảm thấy tiếc hành động của kẻ xấu mà còn vì sự im lặng đáng sợ của kẻ tốt. “
Nhưng ý nghĩa của bộ phim dường như còn nhiều hơn thế, bởi nhìn vào đó, chúng ta còn thấy được nỗi đau của thời đại. Đối với những người vô cảm, đây không chỉ là một cái kết buồn, mà là sự bế tắc tột cùng trong một xã hội mà đạo đức đang xuống dốc từng ngày.
Bạn thử nghĩ xem, nữ tài xế khiến chúng ta cảm thấy xót xa lúc đầu. Cô vừa là nạn nhân của tội ác, vừa là nạn nhân của sự thờ ơ của những người xung quanh. Và khi cô nhận ra rằng Xiao Shan (học giả) không thể chống lại cái ác áp đảo (băng nhóm cướp), vì tổn thương, bất lực hay tuyệt vọng, cô đã trút lòng căm thù lên người tàn nhẫn (hành khách).
Nhưng liệu kết quả cuối cùng có thực sự hài lòng? Tất cả các hành khách đều thiệt mạng, họ không phải là thủ phạm cũng không phải là tội phạm. Có lẽ, họ chỉ là những kẻ hèn nhát vì sợ đánh mất lương tâm. Họ “buồn” nhưng không “chết tiệt”. Ai cũng từng mắc sai lầm, khi đối mặt với hình phạt đều mong được sự khoan hồng để họ có cơ hội sửa chữa lỗi lầm. Văn hóa truyền thống luôn tốt đẹp, truyền cảm hứng, tạo lối thoát cho mọi người để họ quay trở lại. Nhưng nữ tài xế đã nhân cơ hội ăn trộm, khiến họ trong một phút bối rối và thù hận đã khiến họ phải trả giá hàng nghìn đô la.
Có hai tội phạm nữa cuối cùng đã bị cấm. Anh ta sung sướng với số tiền cướp được, và hả hê khi bị hủy hoại một cuộc đời trẻ thơ chẳng vì gì. Không phải sự lựa chọn của cô gái là để cho cái ác tiếp quản sao?
Đáng buồn hơn, cô gái đã tự biến mình từ nạn nhân thành kẻ giết người tàn nhẫn. Cô ấy đã lấy đi mạng sống của hơn một chục hành khách, đóng sập cửa lại và làm lại cuộc đời của chính mình. Cuối cùng, cô gái đáng thương đáng trách, cô đã lựa chọn sáng suốt hay tình cờ?
Bộ phim để lại dư âm của một từ: “ghét”. Điều này rất khác với văn hóa truyền thống của người Á Đông đề cao đức hạnh – những câu chuyện này mở ra một bầu trời tươi sáng và nuôi dưỡng tâm hồn nhân hậu và bao dung ở mọi người. Những câu chuyện dân gian hay những câu chuyện lịch sử kể rằng, người xưa đối xử nhân hậu, cảm hóa người có đức. Người xấu nhờ ngọn đèn thiện lương dẫn dắt đến ăn năn, hối cải. Người tốt vì việc thiện mà ngày càng thăng hoa, thăng hoa cảnh giới, trở thành bậc hiền triết ngay thẳng, danh tiếng vang khắp thiên hạ. Cả xã hội đều dựa vào đức nên “trung hậu chẳng tha” chứ đâu có lạnh lùng như bây giờ?
Nhưng suy cho cùng, bi kịch của nữ tài xế cũng là bi kịch của thời đại, cái ác thì thịnh hành còn lòng tốt thì quá mong manh. Con người sống trong một xã hội như vậy hoặc là chọn cách thờ ơ, hoặc trả thù, hoặc “chân ai nấy gù”, hoặc không thể đi tìm công lý cho cuộc đời mình. Tự làm xấu mình. Đây có thể là ý nghĩa sâu xa đằng sau nụ cười bí ẩn của chàng trai trẻ? Vô lý và không có nhiều trò chơi cuộc sống! …
thẻ
Xem thêm: