Mới đây, khi đi công tác tại Phố cổ Hội An, tôi thấy rất nhiều cây quất cảnh đẹp được bày bán trên các con phố ngày Tết, nhưng khi nhìn thấy biển hiệu, tôi không khỏi ngạc nhiên khi thấy một một loạt tất cả. Tất cả đều được ghi là “bán hết tranh”.
Thì ra ở nơi này người ta gọi cây quất là cây quất. Trò chuyện với một người bạn ở Dongta, tôi được biết ở phương Tây, cây quất còn được gọi là cây ngân hạnh.
Trước đây, anh thường trưng cây mai vào ngày Tết, cầu mong một năm mới an lành cho cả gia đình, nhưng sau khi biết cây mai cũng có tên cây, anh liền thay đổi thói quen chơi bằng. cái cây. Một cảnh Tết khác, vì sợ cuộc sống bế tắc nên quanh năm (!?).
Nhìn lại vào đầu mùa xuân, có rất nhiều phong tục thú vị và những điều kiêng kỵ trong Tết Nguyên Đán.
Trước hết, người miền Bắc gọi đơn giản là canh mướp đắng, tạm dịch là mướp đắng.
Đó là vì mướp đắng là chữ Hán (đắng: đắng; ngày xưa: mướp, mướp, bầu), dùng trong ngày Tết, mang ý nghĩa muốn ăn mướp đắng, vì những thứ “đắng” sẽ. bị nuốt chửng, xô đẩy “thập giá”, để vượt qua những khó khăn và không may bắt đầu năm mới.
Chính vì từ Hán-Việt này mà người miền Nam thường tránh nói quả cam trong lễ hội mùa xuân, vì chữ Hán “cam” (ngọt) là từ trái nghĩa của “đắng” (đắng). Nó được hiểu là Từ đồng âm: cam chịu, tủi phận …… nghèo khổ vĩnh viễn.
Tôi lo nó bén lửa mà rời khỏi tay người ta, nghĩ đến câu “Quan làm quan”, tôi tự trách, trách oan!
Vịt cũng là món ăn “không may mắn” được đưa vào danh sách kiêng ăn đầu năm vì theo tiếng Việt, vịt được phát âm là “ap”, nhưng từ “ap” trong chữ Hán lại có nhiều từ đồng âm. Ý nghĩa: áp bức, đàn áp / chết đuối / co cụm / chen chúc, xô đẩy, cạnh tranh / cam kết, thế chấp, nợ nần / hộ tống …
Nhiều người nhậu nhẹt đầu xuân đã phải kìm lòng mà quên ngay món vịt quay (chữ Hán: Baobab) yêu thích của mình! Cũng có người bỏ vịt đầu năm đơn giản vì họ nghĩ đến dáng đi loạng choạng, lạch bạch và chậm chạp của con chim.
Ngoài ra, tên các món ăn đa phần là do tên đồng âm với một từ khác, hoặc nó gợi nhớ đến sự xui xẻo khi bị thực đơn trong ba ngày Tết và mồng bảy “tẩy chay” oan uổng. những ngày của Lễ hội mùa xuân.
Ví dụ, đầu năm, nhiều người tránh ăn mực (mực) vì sợ cả năm “đen như mực”, không ăn cá hố thì sợ bị “hố”. và “gục ngã” quanh năm; họ tránh ăn “tôm” vì sợ Trong Tết Nguyên đán, mọi việc không suôn sẻ, hãy lội ngược dòng!
Ăn trứng vịt lộn sợ mọi dự định, kế hoạch kinh doanh trong năm mới sẽ bị đổ bể.
Hay cá trê có tội, nhưng đầu năm nhiều người không ăn, không phải vì chữ mè mà nhắc nửa chữ, sợ là vì hư mà hoang mang, choáng ngợp cho cả năm. , buộc phải nghe “nhiều chuyện và nhất quyết làm phiền khán giả bằng cách năn nỉ, phàn nàn hoặc trách móc”!
Suy cho cùng, những điều thích hay kiêng kỵ này đều phản ánh tâm nguyện của người Việt về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, vui vẻ, hạnh phúc trong năm mới.