Hai. Hoạt động
1. Nghiên cứu chung
A. Nguồn gốc – tình trạng khai sinh
– Sử thi Hút vỉa hè ở chiến khu – năm 1971, in lần đầu năm 1974.
– Tác phẩm kể về những thanh niên thành thị ở vùng đất miền Nam bị tạm chiếm thức tỉnh về cảnh sắc quê hương, về sứ mệnh của thế hệ họ đối với đất mẹ.
b. Vị trí Trích đoạn
– Đoạn trích Tổ quốc: Nằm ở đầu chương thứ năm của sử thi trên vỉa hè, “Ước gì” là một trong những đoạn văn hay về chủ đề Tổ quốc trong thơ ca Việt Nam hiện đại.
c. Bố cục: 2 phần
– Phần 1: Từ thuở sơ khai đến “Tổ quốc vĩnh cửu”: Ý thức độc đáo về quá trình hình thành và phát triển của dân tộc, gợi lên tinh thần trách nhiệm thiêng liêng đối với nhân dân và dân tộc.
– Phần 2: Phần còn lại: Nhận thức của người dân về đất nước.
2. Tìm hiểu thêm
Một. Phần 1: Cảm nghĩ về đất nước:
a1. Đất nước này được xem xét trên nhiều phương diện:
* Về lịch sử, văn hóa dân tộc: đất nước này có từ khi nào?
– Quốc gia được liên kết:
+ Nền văn hoá lâu đời của dân tộc: truyện cổ tích, phong tục tập quán.
+ Tháng ba không bao giờ cạn: Đánh giặc ngoại xâm, một đời lao khổ.
= & gt; Đất nước được hình thành và phát triển theo dòng đời của mỗi người, rất bình dị, rất thân quen, rất gần gũi.
=> Nghệ thuật: Giọng thơ nhẹ nhàng, giọng điệu say đắm lòng người đưa ta trở về cội nguồn của dân tộc: một dân tộc vừa cụ thể vừa kỳ ảo, đã có từ lâu đời.
* Không gian địa lý và thời gian lịch sử: quốc gia là gì?
– Các khía cạnh không gian:
Đoạn trích: Đất / Nước (mới, độc đáo, đặc sắc, rất đậm).
+ Không gian gần gũi với con người: nơi sinh sống của mọi người, một không gian tuyệt vời của tình yêu và nỗi nhớ đầy chất thơ và nhiều kỉ niệm ngọt ngào.
+ Quốc gia còn là không gian sinh sống của các thế hệ dân tộc: từ quá khứ (người đã qua đời), đến hiện tại (người của hiện tại), đến thế hệ mai sau (khuyến dụ). Tiên đoán tương lai). Tất cả đều không quên cội nguồn của mình: “Năm nào họ cũng không ăn, không làm gì, cũng chỉ biết cúi đầu để tưởng nhớ ngày mất của tổ tiên”.
= & gt; nguyen khoa diem khi nhìn cận cảnh đất nước và anh thấy một đất nước rất đỗi thân quen, một đất nước mà mọi người đều đáng yêu.
= & gt; Đất nước này có vẻ linh thiêng, nhưng nó vẫn liên quan mật thiết đến mọi người. Đó là sự thống nhất của cá nhân và cộng đồng.
-Về mặt thời gian:
+ Đất nước này đã được cảm nhận trong suốt chiều dài lịch sử, từ xưa đến nay và tương lai: xưa kia là một đất nước linh thiêng và anh hùng (liên quan đến truyền thuyết về Lạc long quan và Liên minh châu). Cơ hội, huyền thoại về vị vua và anh hùng sáng lập), giản dị và gần gũi hiện tại (trong bạn và tôi …) và tương lai tươi sáng (mai sau, con trai của tôi …).
= & gt; Với nhận thức về dân tộc như vậy, không khó hiểu khi Nguyễn Curtin giờ đây đã nhìn thấy một phần của dân tộc trong mỗi chúng ta. Đất nước không ở đâu xa mà kết tinh, hóa thân vào cuộc đời mỗi người.
a2. Trách nhiệm của thế hệ họ đối với đất nước:
+ Các dân tộc kết tinh trong cuộc sống, trong máu thịt của mỗi cá nhân.
+ Tình nghĩa vợ chồng hòa quyện với tình yêu quê hương đất nước.
<3 Khơi dậy đoàn kết dân tộc (tăng cường sức mạnh Việt Nam).
– Trách nhiệm của thế hệ tôi:
+ Tổ quốc – “máu thịt” của mỗi người – là giá trị vật chất và tinh thần mà mỗi người được thừa hưởng.
+ Trách nhiệm của mọi người: Chia sẻ và Suy ngẫm.
=> Luôn xây dựng và bảo vệ tổ quốc (nghĩa vụ).
+ Nghệ thuật:
& gt; Cụm từ “phải biết” => giọng thơ chính luận.
& gt; Giọng điệu “thân thương” => Nghiêm túc trữ tình.
& gt; Dùng từ “avatar” (#sacrifice): cống hiến, hội nhập, tồn tại cho đất nước => giàu ý nghĩa.
& gt; Lời bài hát đơn giản nhưng đầy ý nghĩa.
=> Thơ nói nhiều hơn là gọi và dạy, vì vậy nó truyền cảm hứng.
b. Phần II: Tư tưởng Nhà nước của Nhân dân
* Không gian địa lý
Những người vợ nhớ chồng …
…
Bà Đen, Bà Điểm
– Dưới con mắt của Nguyễn Curtin, bản chất địa lý của đất nước không chỉ là sản phẩm của tạo hóa, mà còn được hình thành bởi cuộc đời và số phận của con người, từ: vợ nhớ chồng, chồng con. người vợ. Gửi các cặp đôi, những sinh viên nghèo, những người vô danh với những cái tên đơn giản như ong doc, ong trang, mrs den, mrs diem.
– Từ đó, tác giả rút ra kết luận chung:
và bất kỳ nơi nào trong lĩnh vực này
…
Cuộc sống trên khắp các ngọn núi.
= & gt; Theo lời giới thiệu của tác giả: những danh lam thắng cảnh, địa danh nổi tiếng trên cả nước đều do nhân dân tạo nên, là kết tinh của bao công sức, khát vọng của nhân dân, là kết tinh của những con người bình dị, vô danh.
* Thời gian lịch sử
– là những con người, những con người giản dị, vô danh đã “tạo dựng nên đất nước muôn đời này”. Vì vậy, khi cảm nhận đất nước với bề dày lịch sử bốn nghìn năm, nhà thơ không nói về các triều đại, anh hùng mà nhấn mạnh đến những con người vô danh, giản dị:
Có bao nhiêu bé gái và bé trai
…
Nhưng họ đã tạo ra đất nước này
= & gt; Chọn những người vô danh để kế thừa nhau xây dựng đất nước là một nét mới và độc đáo của nguyen khoa diem.
* Bản sắc văn hóa
– Chính những người duy trì và duy trì bản sắc văn hóa của dân tộc.
Họ lưu giữ và truyền lại cho tôi …
…
Chọn bên trái
– đại từ “họ” ở đầu câu + nhiều động từ “giữ”, “truyền”, “mang”
= & gt; Vai trò của con người trong việc bảo tồn và lưu truyền văn hóa từ thế hệ này sang thế hệ khác.
– Đó là những người “vô danh tiểu tốt”, “không ai nhớ mặt đặt tên”, từ hạt gạo, bếp lửa, âm thanh, thậm chí tên xã, tên bản trên mỗi chuyến di cư.
– Có công trong việc chống lại kẻ thù nước ngoài và trấn áp kẻ thù bên trong:
Có giặc ngoại xâm …
…
Cuộc nổi dậy
=> Họ giữ đất và sống một cuộc sống yên bình.
– Điểm gặp gỡ và cao trào của cảm xúc trữ tình trong bài thơ là ở câu:
Biến đất nước này thành đất nước của mọi người
+ Nói đến đất nước của nhân dân, tác giả mượn từ văn học dân gian để nhấn mạnh thêm vẻ đẹp của đất nước: “Đất nước của những câu ca dao thần thoại”
+ Từ văn học dân gian, nhà thơ đã phát hiện ra vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách của dân tộc:
& gt; Họ là những người yêu nhau say đắm và trung thành: “Dạy con yêu từ khi còn trong nôi”
& gt; Trân trọng tình yêu: “Hãy biết quý giá biết bao khi giữ được vàng trong những ngày đi du lịch”
& gt; Giết giặc: “Biết tre, nứa nứa, chờ nỏ – trả thù không sợ lâu”
– Câu thơ kết thúc bằng dòng sông hát:
Ồ, sông ở đâu ra
Nhưng khi về nước, tôi bắt đầu ca hát
Mọi người đến hát khi chèo thuyền và kéo thuyền qua thác nước
Hàng trăm màu sắc gợi lên hàng trăm hình dạng sông
=> Như để kéo dài giai điệu ngân nga bằng một bản anh hùng ca đất nước nhiều tầng.
c. Giá trị Nội dung
– Đoạn trích đã thể hiện một cách nhìn mới về dân tộc: dân tộc là sự tập hợp, kết tinh những nỗ lực và khát vọng của nhân dân. Nhân dân là những người tạo ra đất nước.
– Đoạn trích có dụng ý tư tưởng của tác giả: thức tỉnh tinh thần dân tộc.
d. Giá trị nghệ thuật
– Ở dạng văn xuôi.
– Suy nghĩ về tiếng nói thơ: Đặt câu hỏi và tự trả lời chúng.
– Việc sử dụng chất liệu văn học dân gian không phải là phương tiện nghệ thuật mà là tư tưởng “nước thuộc về dân”.
– Giọng trữ tình – Chính luận.
Bản đồ Tư duy – Việt Nam