Câu Chuyện Cờ Lờ Mờ Vờ Là Gì, Đọc Thế Nào Cho Đúng? Thủ Tướng Tơ Lơ Mơ Tờ Lờ Mờ

Cờ lờ mờ vờ là gì

Vào tháng 7 năm 2016, ông Nguyễn Xuân Phúc cũng trở thành một nghệ sĩ hài nổi tiếng với những phát ngôn như “Việt Nam Điên”, “Cờ giả”.

p>

Bạn đang tìm hiểu: cờ ẩn là gì

Tại các hội nghị trong nước và quốc tế, hình ảnh anh vùi mặt vào những bài phát biểu chuẩn bị sẵn, đánh vần từng chữ trông thật nực cười và thảm hại. Những người Việt Nam với lòng tự tôn dân tộc cảm thấy nhục nhã. Một đất nước với dân số gần 100 triệu, có bao nhiêu nhân tài, một người đứng đầu chính phủ như vậy!

Có lẽ cư dân mạng và mọi người sẽ tìm thấy sự bình yên khi bình tâm suy nghĩ sau sóng gió chỉ trích thủ tướng. Họ không có ảnh hưởng gì đến chính phủ điều hành họ. Đảng Cộng sản nắm toàn quyền và trực tiếp, Đảng đã ghi vào hiến pháp, và nhân dân không thể tự do lựa chọn người để giao phó lãnh đạo đất nước. Tất cả các chức vụ trong các cơ quan chính phủ, kể cả thủ tướng, đều được phân bổ trong đảng. Như ông 3x đã ngang nhiên tuyên bố rằng ông không bao giờ xin phép đảng để làm việc này hay việc khác, đảng giao nhiệm vụ gì thì ông ấy cũng làm. Ý của anh ta là anh ta chỉ làm theo hướng dẫn của đảng và anh ta không làm gì sai cả.

Trên cương vị thủ tướng gần hai năm, ngoài một vài bài phát biểu giúp ông thành danh, Nguyễn Xuân Phúc vẫn là một thủ tướng không mấy nổi bật. Ông cũng muốn tạo ấn tượng khác biệt so với người tiền nhiệm, tuyên bố rằng chính phủ của ông sẽ là một “chính phủ kiến ​​tạo”. Khái niệm này nghe có vẻ xa lạ với mọi người, không biết ông và các bộ trưởng có hiểu hết khái niệm trên hay không, nhưng từ giáo dục, y tế đến công an, giao thông vận tải … Công việc của các bộ ngày càng trở nên rối rắm. Người ta phải đặt câu hỏi, đây có phải là “chính phủ kiến ​​tạo”?

Vào ngày 17 tháng 4 năm ngoái, người Việt Nam trong và ngoài nước đã rất bất ngờ trước cuộc trò chuyện của anh với cộng đồng người Việt tại chợ Sabah, Praha, Cộng hòa Séc. Với những luận điệu ngụy biện, bao biện, chụp mũ, tuyên truyền ghét bỏ … Người ta có thể thấy rõ con người thật của anh ta.

Anh ấy khoe rằng Trump đã vẫy cờ đỏ sao vàng trên đầu trong hội nghị thượng đỉnh Donald Trump-Kim Jong Un ở Hà Nội vào tháng 2 năm ngoái. Quá phấn khích, anh cầm mảnh giấy trên tay (có lẽ là tờ anh viết về việc nói chuyện với cộng đồng) trên đầu như một lá cờ, hỏi độc giả xem họ có thể nhìn rõ cho đến khi anh xếp hàng không. Nhận được câu trả lời “có” ở ghế dưới trước khi anh ấy bỏ tay xuống. Ông nói rằng hành động này đã dẫn đến “sự chia rẽ của những người Việt Nam phản động lưu vong”. Nhận xét của anh ta quá ngây thơ và kích động lòng thù hận. Việc phất cờ của Trump là một hành động ngoại giao đơn giản và không tốn kém bất cứ ai. Hiện nay các nhóm người Việt Nam đang hoạt động tại quốc gia họ đang sinh sống, họ tôn trọng luật pháp của quốc gia nơi họ sinh sống, họ là những người yêu quê hương đất nước và muốn góp phần đưa Việt Nam trở thành một quốc gia tự do, dân chủ, tôn trọng nhân quyền. Vậy bạn gọi bọn phản động lưu vong là nhóm nào? Có lẽ hòa hợp dân tộc chỉ là chiêu bài cho nghị quyết của đảng.

Xem thêm: Từ khóa phủ định là gì và cách sử dụng từ khóa này? Từ khóa phủ định là gì

Để đưa cộng đồng người Việt Nam tại Cộng hòa Séc “lên mây”, Thủ tướng Cộng hòa Séc Andrei Babis nói với ông, “Không có người Việt Nam ở đây, chúng tôi không biết mình sẽ ra sao, biết mua Bán hàng? ”. Những người ngồi nuốt từ “Jinzhu” cũng không vỗ tay. Thứ nhất, không ai có thể xác minh tuyên bố trên, và thứ hai, nếu ông Babis nói vậy, đó sẽ là một lời tán tỉnh ngoại giao “chỉ là một trò đùa”, ông là doanh nhân giàu thứ hai của Séc và thường được gọi là “người Séc. Donald Trump “.” Biệt danh. Chẳng lẽ Cộng hòa Séc đã là một quốc gia có nền kinh tế phát triển từ hàng trăm năm trước, nếu không có người Việt Nam thì không biết mua bán hàng hóa?

Ông Nguyễn Xuân Phúc cũng kêu gọi xã hội Việt Nam “giám sát và giảm bớt” các tổ chức và cá nhân ủng hộ nhân quyền tại Việt Nam. Đây là hành vi khuyến khích các tổ chức của Việt Nam bị đại sứ quán Việt Nam thao túng, vi phạm pháp luật nước sở tại. Anh quên mất rằng anh Nguyễn Hải Long, một công dân Việt Nam tại Cộng hòa Séc, đã bị bỏ tù vì làm việc với đại sứ quán để hỗ trợ vụ bắt cóc trinh xuân thanh năm 2017 ở Đức.

Gần đây, chính phủ Việt Nam đã gia hạn lệnh cấm nhập cảnh để trả đũa những người đã tham gia vào các hoạt động ủng hộ tự do, dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam, một số người trong số họ là vợ hoặc chồng, và những người không tham gia hoạt động cũng bị cấm nhập cảnh. Đây là một hành động vô nhân đạo của một chế độ độc tài, độc đảng, phi nhân tính, nhiều người mà cha mẹ già cả, bệnh tật, chết đi sống lại cũng không cho về. Trong quá trình kiểm tra, 5 người thuộc nhóm Văn Lang và 6 người thuộc nhóm Ba Lan và nhóm chim Việt Nam đã bị cấm nhập cảnh vào nước này. Hầu hết các quốc gia đều có chúng, nhưng các tác giả không biết có bao nhiêu. Trong cuộc trò chuyện, ông Phúc bênh vực việc cấm nhập cảnh đối với một số người “vì nhiều việc quá”.

Thử hỏi anh Nguyễn Xuân Phúc:

Người dân Việt Nam đang sống trong một đất nước tự do dân chủ, và họ ủng hộ các hoạt động hòa bình của nhân dân trong nước để biến Việt Nam thành một nước dân chủ tự do và tôn trọng nhân quyền, những hoạt động này có quá đáng không?

Đại sứ quán Việt Nam lạm thu phí (thu cao hơn giá quy định và nhiều chiêu trò để kiếm tiền) khi cấp hộ chiếu, visa, giấy ủy quyền, v.v. Tình trạng như thế này đã tồn tại ở hầu hết các đại sứ quán Việt Nam ở nước ngoài từ nhiều năm nay, người dân Việt Nam đã phản ánh rất nhiều nhưng Bộ Ngoại giao và chính phủ Việt Nam đều phớt lờ. Vậy sự phản đối của người dân có quá đáng không?

Tham gia các cuộc mít tinh, biểu tình ủng hộ bảo vệ môi trường, bảo vệ các vùng biển, đảo Việt Nam trước sự xâm lược của Trung Quốc có phải là thái quá? Trong cuộc trò chuyện, anh hết lời khen ngợi đàn ông Việt Nam. Dù thế giới có ca ngợi Việt Nam là nơi an toàn tuyệt đối và môi trường ổn định, Việt Nam là một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất thế giới, thì ông Kim Đông Hùng cũng muốn nghiên cứu mô hình phát triển của Việt Nam. Tuy nhiên, ông quên rằng Việt Nam vẫn là một quốc gia lạc hậu về kinh tế trong khu vực. Ông bảo vệ mình bằng cách “đẩy bùn sang ao”, nói rằng ngay cả ở các nước phát triển cao, tình trạng tham nhũng hay tương tự như vậy cũng không tìm thấy ở đâu. Anh quên mất rằng ở Việt Nam, tham nhũng đã trở thành vấn nạn quốc gia, “dân thường ăn không hết”.

Trên cương vị Thủ tướng gần 3 năm, ông vẫn chưa thể xóa bỏ cái tên vui mà người ta đặt cho ông: “Thủ tướng tự mãn”. Những nhận xét của ông ngày càng cho thấy hiểu biết của ông về chính trị, kinh tế, văn hóa, ngoại giao … dưới mức trung bình và không đủ khả năng để làm thủ tướng của một đất nước có dân số gần 100 triệu người. Tất nhiên, nếu có quyền tự do lựa chọn, chắc chắn gần 100 triệu người Việt Nam sẽ không chọn anh. Hãy nhớ điều này để học với sự khiêm tốn.

Warsaw, tháng 5 năm 2019

Ding Mingdao

————————————